Ngày 8 tháng 3 năm nay là cuối tuần. Tôi nghĩ rằng một vài ngày trước, nhiều tổ chức và công ty đã tổ chức các cuộc thi nấu ăn, các cuộc thi sáng tạo hoa, vv cùng một lúc, sau đó là các hội chợ quà tặng hoa, tặng quà và tổ chức bữa tối. Tôi đã tính một năm, trừ sinh nhật, kỷ niệm ngày quen biết, ngày kỷ niệm đám cưới … Tôi phải tặng quà. Chúng tôi là ngày lễ tình nhân vào ngày 14 tháng 2, thường chỉ vài tuần sau lễ hội mùa xuân. Sau đó chưa đầy một tháng, ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3. Bảy tháng sau, đây là Ngày Phụ nữ Việt Nam, tức là ngày 20 tháng 10. Ngay cả trong dịp Giáng sinh gần đây nhất, Giáng sinh vẫn mang đến cho phụ nữ cơ hội nhận quà.
Tôi chợt nghĩ rằng đàn ông Việt Nam thường quá tàn nhẫn để chia sẻ với phụ nữ, vậy tôi có nhiều cơ hội tặng quà để đổi lấy chị em?
Tôi nghĩ chúng ta ăn mừng, việc giao hoa cũng rất vui và ý nghĩa. Tuy nhiên, nếu nó được thi hành nhiều lần, nó sẽ trở nên quá cứng nhắc, trang trọng và tốn kém. Đến hôm nay, chị em đang hồi hộp chờ đợi quà tặng. Đàn ông nghĩ rằng tặng một món quà là một món quà. Don mệnh đang đòi hỏi. Hãy yên tâm: Ít nhất tôi đã tặng vợ một món quà, và tôi biết cách chăm sóc người vợ yêu dấu của mình.
Tôi biết rằng nhiều phụ nữ không cần hoa vào ngày 8/3. Nhưng tình yêu và sự hiểu biết của chồng trong cuộc sống hàng ngày là một món quà quan trọng. Do đó, phụ nữ được yêu quanh năm, không chỉ một ngày. Mỗi ngày, tôi giúp vợ làm việc nhà, chăm sóc con cái và không uống rượu theo ý muốn. Mỗi tháng, tôi cho vợ tôi tiền trợ cấp sinh hoạt, không nên giận dữ, la mắng hay đánh đập tôi … một hình thức?
>> Chia sẻ trang ý kiến của bạn ở đây.
Phan Tuiêu