(Ý kiến này không nhất thiết phải đồng ý với quan điểm của VnExpress.net.) Những ngày này, tôi đọc thông tin về các bài báo về hôn nhân vào những năm 1930. Trong tình hình hiện tại, tôi có quá nhiều suy nghĩ, cảm xúc và người thân như kiệt sức . Tôi muốn kể câu chuyện của mình:
Trong bảy năm trước khi tôi 29 tuổi (2013), tôi mới kết hôn. Do được phép tài chính, tôi dự định sinh ngay lập tức. Mặc dù không có nhà lần này, cặp vợ chồng đã có đất đai. Hai năm sau, khi tôi ở độ tuổi 30, tôi vẫn chưa có thai. Tôi đã được kiểm tra sức khỏe sinh sản trước khi kết hôn và hai vợ chồng trực tiếp đến bệnh viện.
>> ‘Cuộc hôn nhân đầu tiên chỉ giới hạn ở bản thân tôi và bố mẹ tôi chịu trách nhiệm về điều đó
Kết quả xét nghiệm cho thấy cặp vợ chồng vẫn bình thường, và bác sĩ khuyên IVF vì tuổi phụ nữ đã tăng lên. Xem xét ngôi nhà tôi thuê ở đó vào năm tới, tôi không biết liệu tôi có đủ khả năng mua nó hay tôi phải trả tiền để tìm một khách sạn khác.
Hai vợ chồng quyết định xây nhà trong năm nay, dự định định cư. Hoàn thành một học kỳ và tập trung vào việc tìm kiếm trẻ em. Từ năm 2016 đến nay, một ngày nọ, chúng tôi bắt đầu lên tàu và đi qua các tỉnh, theo khái niệm thảo dược truyền thống ban phước cho thầy, sau đó đến bệnh viện để xem trứng, và sau đó thêm súp trứng. IUI, sau đó là một giáo sư khác, một bác sĩ khác muốn hòa hợp với nhau. Đây là một vấn đề lớn vì chồng tôi chỉ có thể làm việc vì tôi cần thư giãn nhiều hơn và ngâm mình nhiều hơn.
Vì vậy, khi tôi đọc những bài báo về phúc lợi của những người đã kết hôn ở tuổi 30 và những phụ nữ có con thứ hai trước 35, họ rất thiếu kiên nhẫn và xin lỗi. Nếu chúng tôi thích những người thụ hưởng bảo hiểm y tế của chúng tôi, chúng tôi sẽ đủ điều kiện nhận một số chi phí y tế và lợi ích của điều trị vô sinh. -Nhan Nguyễn